Trong tập luyện khí công Thái cực quyền có hai cách thở là thở thuận và thở nghịch. Thở thuận gọi là thở bụng và thở nghịch là thở ngực. Trong thở thuận, khi ta hít vào bụng dưới mở rộng ra, khi thở ra thì thu hẹp lại. Khi thở nghịch thì hít vào bụng hóp, thở ra bụng đầy tròn. Thở bụng thì thuận theo sự đẩy đưa của phổi, cơ hoành, cơ liên sườn theo hướng trọng lực nên bao giờ cũng cảm giác thoải mái và dễ chịu. Đại đa số các bạn tập Thái Cực Quyền để bảo vệ sức khỏe phòng chống bệnh tật thì sẽ thở cách này.
Nếu cứ tiếp tục đẩy dùng sức, ở hơi thứ hai thì hít vào hoàn toàn bằng ngực (ngực trương, bụng lép). Sau khi không còn đẩy vật nặng nữa, ngồi nghĩ ngơi, và thở hổn hển để lấy cân bằng thì ta thấy hoàn toàn thở ngực và có khi còn nâng vai, căng mày, nhướng mắt để hít lấy hít để (thở gắng sức). Từ từ hơi thở về cân bằng lắng xuống, ta lại thở bụng nhẹ nhàng.
Với các vận động viên thể hình hoặc cử tạ, chúng ta thấy họ thường có một đai lưng bản to đeo ngang hông bụng để hỗ trợ các cơ thở khi thực hiện thao tác.
Trong khí công, thở bụng là để dẫn nhập, tồn trữ khí. Thở ngực là để điều động và phát khí ra tay chân.
Luyện tập Dương Thức Thái Cực, chúng ta đa số thở bụng nhưng rất nhẹ, độ nhấp nhô của bụng dưới ít và sử dụng thở cơ hoành nhiều hơn. Khí hít vào, sử dụng cơ liên sườn ở phần gốc, cơ răng cưa lớn; khi thở ra ít khi sử dụng các cơ thành bụng ngoài tham gia chủ yếu là các cơ bên trong và chỉ vận dụng 70 – 80% sức tham gia của cơ chính, loại bỏ hoàn toàn các cơ dùng cho việc thở gắng sức. Đây là điều cần lưu ý trong khi luyện tập Dương Thức Thái Cực.
Một số động tác cơ thể chuyển qua thở ngực vì khi đó phần bụng bị ép như: Hải Để Châm, Hạ thế…
Hơi thở rất tinh tế, đừng bắt ép nó thở theo ý, đừng theo dõi xét nét nó chỉ quán chiếu nó thôi. Thuận nghịch liên hợp là tự nhiên, cơ thể biết thở từ lúc chúng ta còn nằm trong bụng mẹ lận mà.
VLCT
0 nhận xét: