Luyện tập TCQ, dứt khoát phải chú ý đến nhãn thần. Gọi là nhãn thần, tinh thần của toàn thân thể hiện qua hai con mắt. Không riêng gì về TCQ, mà các môn phái quyền thuật khác cũng thế. Mà nhãn thần cũng chỉ là một trong năm điều quan yếu cần phải tập luyện của quyền thuật.
Nhãn – Thủ – Thân – Yêu – Bộ thường được nhắc tới trong võ thuật, không phải ngẫu nhiên mà “Nhãn” được xếp đầu tiên.
Trong luyện quyền, ánh mắt chúng ta không cần phải “quắc” lên như cô nữ võ sĩ kick-boxing trên, luôn giữ ánh mắt “sáng-trong-mềm-dịu-tỏa-lan” như ánh trăng. Cách đặt để “TÂM” đến “NHÃN” khi luyện quyền là tối quan trọng ở giai đoạn các thao tác và tư thức đã quen thuộc và không cần vận dụng trí nhớ khi đi quyền. Chúng ta không nhìn như cách chúng ta nhìn bình thường khi quan sát sự vật – hiện tượng bên ngoài mà là chúng ta quan sát chiếu “TĨNH LẶNG” bên trong “THÂN – TÂM”. Mỗi chuyển động, mỗi tư thức đúng sai chúng ta đều “BIẾT” và trực nhận được nhưng không phân tích – diễn dịch và đưa nó vào cái “TĨNH – LẶNG”. Sự quan sát này không rà quét trên cái chi tiết mà trên toàn bộ tổng thể THÂN – TÂM và nhịp HÔ HẤP. Trong đó khó nhất vẫn là nhịp Hô Hấp – cầu nối giữa Thân và Tâm.
Ban đầu, “Nhãn Thần” quán chiếu đến “Trọng tâm – Thân – Trục” theo 5 yếu lĩnh đầu của Thái Cực Quyền gồm: Hư linh đỉnh kình, hàm hung bạt bối, tùng yêu, phân hư thực, trầm kiên trụy chẩu: Đầu cổ xương sống ngay thẳng đúng đắn, ngực không căng ưỡn – lưng giãn, hông eo thả lỏng không gò, trọng tâm mình chia tương đối rõ trên từng chân, vai chỏ không làm nhích động làm động đến khớp vai, ức và xương đòn.
Ví dụ, quán sát qua động tác Vân Thủ
Khi xoay đầu trong thế Vân Thủ cổ và thân thục có đúng đắn chưa, trục thân và vai có cân đối không dù một tay đang lật chưởng đưa lên. Khí hạ một cánh táy và nâng một cánh tay, vai có bị trì căng hay không? Thời gian ở vị trí cân bằng giữa hai pha hư thực ở chân có trực cảm được thân trục đang dịch chuyển qua không? Sau khi đã nắm được cái quán sát từng phần đó, chúng ta bắt đầu quán chiếu toàn bộ.
Nếu không “quán chiếu” được toàn cảnh mà vướng vào “quán sát” chi tiết thì phải bắt đầu lại cho thật đúng đắn. Góc nhìn rộng thì “mắt” nó quan sát rộng và ghi nhận tốt hơn. Đó chính là cái “nội dung” của Nhãn Thần. Chúng ta xem thêm phần giải thích đoạn trích sau trong sách Thái Cực Quyền Vấn đáp – TG Trương Văn Nguyên.
Thái Cực Quyền cốt lõi vẫn là luyện Tâm hướng đến cái tinh thần cao thượng của võ học, các bậc tiền bối thật là thâm sâu và uyên bác.Trong hai tay của mỗi thức, thường thường một tay làm động tác tấn công, một tay làm động tác phòng thủ, thì nhãn thần chú ý đến tay tấn công ,cũng chính là tay tỏ lộ ở đàng trước. Thí dụ như ở động tác Ðơn Tiên , cần chú ý tay trái ; ở động tác Hải Ðề Châm cần nhìn tay phải ; ở động tác Vân Thủ cần chú ý hoặc tay trái hoặc tay phải vào lúc mà tay ấy lật chưởng đi vòng lên .
Nhưng không được chú ý nhìn kiểu dương mắt ếch, hoặc là nhìn đờ con mắt , mà phải nhìn làm sao giống như lườm mà không phải lườm , giống như khép mà không phải muốn khép . Ðứng trên mặt giá trị y liệu mà nói , nhìn kiểu này có thể làm cho tinh thần nội liễm , làm cho đại não nghĩ ngơi một cách an tĩnh , và đó chính là đạt đến mục tiêu dưỡng thần rồi vậy .
0 nhận xét:
Đăng nhận xét